[THP trong tôi] – Nơi giúp tôi có những bước ngoặt cuộc đời

Tôi đến với Tân Hiệp Phát từ năm 2007 đến nay đã 12 năm. Thời gian không phải quá dài mà cũng không phải ngắn đủ để tôi hiểu và gắn bó hơn với Tân Hiệp Phát. Nhớ lại những ngày đầu tôi chỉ là một sinh viên mới ra trường chân ướt chân ráo lặn lội từ Nam Định vào Bình Dương để xin việc. Sau khi phỏng vấn tôi được nhận vào làm nhân viên lắp đặt của bộ phận dự án – đó là bước ngoặt đầu tiên của cuộc đời tôi.

Ngày đầu đi làm tôi vô cùng hồi hộp, lo lắng tưởng tượng ra cảnh làm việc như thế nào, ngày ấy cái tên Trà xanh không độ vẫn còn rất xa lạ với tôi. Tôi cùng anh em khác được trưởng phòng dẫn đi giới thiệu cho từng dây chuyền nơi mà mình sẽ làm việc. Tôi thật sự choáng ngợp với những dây chuyền sản xuất nước ngọt của công ty, nào là dây chuyền Nam King, dây chuyền Krones, dây chuyền chiết Hotfill, dây chuyền Aseptic…phải mất mấy ngày tôi mới thuộc được.

Thời gian đó nhà máy đang lắp đặt dây chuyền Pet 3. Là kỹ sư điện tôi được giao nhiệm vụ lắp đặt phần điện cho line và phụ trách theo lắp đặt máy tròng nhãn. Tôi vô cùng yêu thích cụm máy tròng nhãn. Nhìn những chiếc nhãn được phóng ra từ trục nhãn rồi chụp vào từng chai trà nhìn rất vui mắt. Sau thời gian tìm hiểu tôi nắm vững về máy và dần dần thuần phục làm chủ nó. Mỗi lần khi có sự cố máy tròng nhãn là tên tôi được nhắc đến và lần nào tôi cũng khắc phục, sửa chữa được.

Tôi vẫn còn nhớ khi đó trưởng phòng của tôi vẫn hay đùa rằng; Máy tròng nhãn có bị lệch nhãn, nhăn nhãn chỉ qua bàn tay của thằng Long là nó lại mượt ngay. Nghe câu nói đó tôi vừa vui và vừa thấy trách nhiệm của mình cần phải cố gắng nhiều hơn để không phụ sự tin tưởng của cấp trên. Ngày đó anh em trong tổ sống rất gắn bó, đoàn kết kỉ niệm nhớ nhất là mỗi anh em được gắn cho thêm 1 cái tên phụ kèm theo: Duy “Mập”, Tuấn “Chó”, Bách “Ghẻ”, Long “Gà”, Vinh “Bu”… Chẳng hiểu lý do tại sao gọi vậy nhưng ai cũng vui và gọi nhau thân mật như vậy. Sau hai năm phấn đấu tôi đã được đề bạt lên vị trí tổ trưởng dẫn dắt anh em hoàn thành mục tiêu công việc của mình.

Nhưng có lẽ điều làm thay đổi cuộc đời tôi chính là việc tập đoàn xây dựng nhà máy Number One Hà Nam. Khi này tôi đã xây dựng gia đình, hai vợ chồng cùng quê Nam Định vì vậy đều có mong muốn được về quê làm ăn để được gần bố mẹ, ông bà. Và ước nguyện cũng đến hai vợ chồng đều được chuyển về nhà máy mới làm việc. Ở đây tôi lại tiếp tục làm việc cống hiến hết mình. Và khi này tập đoàn cũng có nhiều chính sách thay đổi giúp cho cuộc sống của nhân viên ngày càng tốt hơn.

Ở đây tôi được làm việc với những con người luôn đam mê, sáng tạo. Gắn bó từ những ngày đầu nhà máy mới xây dựng còn nhiều khó khăn đến bây giờ nhà máy to đẹp và vững mạnh tôi càng thấm thía hơn GTCL: “Không gì là không thể” và “ Hôm nay phải hơn hôm qua nhưng không bằng ngày mai” mà Tổng Giám Đốc Trần Quí Thanh đã đúc kết. Điều này không chỉ đúng trong công việc mà còn đúng cả trong cuộc sống của  tôi. Nhờ có tập đoàn bây giờ tôi cũng có ngôi nhà khang trang cùng vợ và hai công chúa xinh đẹp.

Nguyễn Văn Long